Trong bức họa biểu tượng sự khôn ngoan trong lối sống của con người được nhà danh họa Titian vẽ vào thế kỷ thứ 16 là chân dung của một người đàn ông với ba đầu:
·
Đầu thứ nhất là khuôn mặt của một thanh niên hướng về tương lai.
·
Đầu thứ nhì là khuôn mặt của một người chững chạc, trưởng thành
nhìn vào hiện tại
·
Đầu thứ ba là khuôn mặt của một cụ già, hướng về quá khứ.
Bên dưới
bức họa được đề những hàng chữ với nội dung sau: “Qua những vết xe đổ hòa lẫn
với những thành quả trong quá khứ, con người hiện tại biết phải ứng xử thế nào
cho khôn ngoan để tránh những lầm lỗi trong tương lai."
Thưa Quý
Vị Thân Hữu , thềm năm mới là thời điểm để ta có những giây phút suy tư về cuộc
đời mình. Chắc mỗi chúng ta cũng giống như hình ảnh của bức họa kia, nhìn lại
quá khứ, với bao thành quả tốt đẹp, xen lẫn với những thất bại trong đời sống.
Đồng thời hướng về tương lai, khiến lòng ta băn khoăn hòa lẫn với những lo lắng
vì không biết ngày mai mình sẽ ra thế nào.
Nếu quý
vị nào ở tuổi 65, thì vị đó đã dùng hết 600,000 giờ. Nếu quý vị tốt nghiệp
trung học năm 18 tuổi thì quý vị có được 412,000 hay 47 năm để sống sau khi
hoàn tất chương trình Trung Học.
Thời giờ
là món quà mà Thượng Đế ban cho mọi người, không phân biệt sang hèn, không phân
biệt giai cấp. Có nhiều người dù không có nhiều tiền để tiêu xài, nhưng họ đã
phí phạm thì giờ một cách không suy nghĩ.
Thời giờ
của chúng ta sống trên đất nầy rất quý và rất hạn chế. Không ai có thể đoán
chắc rằng mình sẽ sống được bao nhiêu tuổi. Có ngừơi ví cuộc đời ta giống như :
·
Que diêm quẹt. Khi ta đánh diêm, lửa bật cháy, cháy một lúc rồi
lại lụn tàn.
·
Chiếc tủ lạnh. Ta vẫn ở trong tăm tối cho đến khi có người đến
mở cửa và muốn lấy cái gì đó từ trong tủ.
·
Tờ giấy. Ta càng sử dụng lâu thì tờ giấy càng nhăn.
·
Một bóng đèn điện. Khi cầu chì bị nổ khiến cho ta phải sống
trong tăm tối.
·
Dòng nước. Thoạt đầu chảy rất mạnh nhưng dần dà chảy chậm lại
cuối cùng phải ngừng chảy.
·
Cuộc vui. Chỉ vui trong chốc lát rồi chấm dứt.
Cho nên cuộc đời chúng ta thật ngắn ngủi và vô
nghĩa dẫu rằng khoa học tiến bộ tạo nhiều tiện nghi vật chất cho con người.
Thuốc men làm gia tăng tuổi thọ con người, làm
cho con người sống lâu hơn. Khoa học và kỹ thuật làm con người càng lúc càng
sống khỏe hơn. Viễn vọng kính và TV mở rộng tầm mắt con người chúng ta. Điện
thoại, radio, microphone mở rộng lỗ tai chúng ta. Xe hơi, phi cơ kéo dài bước
chân chúng ta. Nhưng đời sống chúng ta vẫn thấy thiếu cái gì đó. Có cái gì đó
quan trọng cần thiết hơn là đời sống ta.
Bảo một ai đó có thể nói cho chúng ta biết vì
sao mình có mặt trên đời nầy và rồi đây mình sẽ đi về đâu? Thì chúng ta không
thể nào tìm được câu giải đáp!
Tiến Sĩ David Suzuki cho rằng: Đã từ lâu chúng
ta mơ ước một ước mơ. Ước mơ là một khi con người chúng ta phát triển tình
trạng kinh tế xã hội thì tất cả mọi sự sẽ tốt đẹp hơn và mọi sự đều được giải
quyết ổn thỏa. Nhưng sự thật phủ phàng là một khi chúng ta cố đấu tranh cho sự
sống còn thì chúng ta phải bị bế tắt với câu hỏi là "Con người sống còn để
làm gì?"
Có người lại cho rằng rằng: Đời sống giống như đại dương. Bạn càng lội thì bạn vẫn bì bõm trên mặt nước. Nhưng khi bạn lặn xuống sâu bạn sẽ tìm được kho báu.
Thánh Kinh là lời của Thiên Chúa cho ta câu giải đáp. Sở dĩ con người sống trong lao khổ, sống vô mục đích là vì họ chỉ để tâm đến sự phát triển vật chất hơn là quan tâm đến vấn đề tâm linh. Vì vấn đề tâm linh, vấn đề của linh hồn, mới thật là điều then chốt hơn thể xác, nhờ đời sống tâm linh mà đời sống ta mới thật sự có ý nghĩa.
Có người lại cho rằng rằng: Đời sống giống như đại dương. Bạn càng lội thì bạn vẫn bì bõm trên mặt nước. Nhưng khi bạn lặn xuống sâu bạn sẽ tìm được kho báu.
Thánh Kinh là lời của Thiên Chúa cho ta câu giải đáp. Sở dĩ con người sống trong lao khổ, sống vô mục đích là vì họ chỉ để tâm đến sự phát triển vật chất hơn là quan tâm đến vấn đề tâm linh. Vì vấn đề tâm linh, vấn đề của linh hồn, mới thật là điều then chốt hơn thể xác, nhờ đời sống tâm linh mà đời sống ta mới thật sự có ý nghĩa.
Nhà tỉ phú lừng danh nhất trên thế giới là John
D Rockefeller, nhưng ông cũng là người khốn khổ nhất trên đời. Ông không thể
ngủ được, không có tình yêu, không có bình an, lúc nào bên mình ông cũng có
những vệ sĩ. Đến 53 tuổi ông bị chứng bệnh lạ: đầu rụng hết tóc, thân hình ốm
o, còm cõi. Bác sĩ cho biết là ông chỉ còn 1 năm để sống. Rockefeller bắt đầu
suy tư về cõi đời đời, tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài. Từ
đó cuộc đời ông thay đổi. Ông dùng tiền bạc mình dâng cho Chúa, giúp các nhà
thờ, bố thí cho người nghèo. Ông sáng lập ra Quỹ Tài Trợ Ford Foundation để
giúp cho việc khảo cứu y khoa, phát triển ngành y tế cho nhân loại. Lạ thay,
Chúa chữa bệnh ông, khác hẳn với lời tiên đoán của bác sĩ là ông chỉ còn sống
được một năm. Thực tế là từ ngày ông có Chúa ngự vào tâm hồn, ông sống một đời sống
thật ý nghĩa, Chúa cho ông sống thêm 45 tuổi. Đến năm 98 tuổi ông mới qua đời.
Chúa Jêsus là Đấng hôm qua ngày nay cho đến đời
đời không hề thay đổi. Ngài đang ở đây để đem sự sống và sự sống phong phú, sự
sống đầy ý nghĩa và vĩnh cửu cho những ai tiếp nhận Ngài, cho những ai mời Ngài
làm Chúa, làm Chủ cuộc đời mình, gia đình mình và đất nước mình. Riêng những ai
đã tiếp nhận Ngài, thì Chúa ban quyền năng để thi hành công tác mở mang hội
thánh, xây dựng nhà thờ, đi ra cứu vớt những linh hồn tội nhân đang lặn hụp
trong biển tội quay về với Ngài.
Kính Thưa Quý Vị Thân Hữu, rất
mong trước thềm năm mới, quý vị suy nghĩ những điều thiết thực trong đời sống:
Quý Vị nhìn vào những thất bại trong quá khứ để tránh những vấp ngã trong tương
lai, nhìn thành quả trong quá khứ để tiếp tục sống thành công hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét